soangia.blogspot.com - Trên báo Eva ngày hôm nay có bài đăng về một câu chuyện khá bi đát và không biết phải đổ lỗi cho ai khi bên nào cũng có thiếu xót. Một cô vợ vì công việc và nhiều mối bận tâm quá dần ít quan tâm chồng con, đôi khi xích mích với đấng phu quân của mình để rồi tự mình đưa cô bạn thế vào vị trí trách nhiệm vốn là của bản thân mình trong việc coi sóc nhà cửa chồng con, đến cuối cùng là lo nốt phần tình cảm vợ chồng, cuộc sống tình dục mà người vợ không hề ngờ đến.
Không hẳn là vô tâm với gia đình nhưng có lẽ người vợ không nhận ra rằng sự ưu tiên trong đời sống của cô đang dần nghiêng về công việc và bản thân chứ không phải là con cái, là người đầu ấp tay gối với mình, đến phút cuối bẻ bàng và uất ức khi người tình của chồng lại là cô bạn thân từ thuở còn thơ với mình.
Nội dung câu chuyện được đăng trên tờ Eva như sau:
...Tôi lập gia đình cách đây 6 năm, chồng tôi là người đàn ông thành đạt và yêu chiều vợ con hết mực. Cuộc sống viên mãn của tôi là niềm ghen tỵ của nhiều người. Hoa – cô bạn thân của tôi thường nói: “Cậu phải cố gắng mà giữ một người chồng tốt như thế, số tớ hẩm hiu, chồng bồ bịch, gia đình tan vỡ, con cái sống thiếu thốn tình cảm”.
Hoa là bạn thân của tôi từ thời còn đi học, cả hai thân nhau như hình với bóng. Bất cứ chuyện gì chúng tôi cũng đều chia sẻ với nhau. Hoa lập gia đình khi tuổi đời còn khá trẻ, và là một cuộc tình chóng vánh với một người đàn ông già dặn, giàu có. Cuộc sống gia đình của Hoa kéo dài được 2 năm trước khi chồng bạn tôi cặp bồ và ly hôn với vợ.
Chứng kiến cô bạn thân đau khổ vì chuyện gia đình, tôi thường an ủi, trò chuyện và hẹn Hoa sang nhà chơi cho khuây khỏa nỗi buồn. Hoa thường qua nhà chúng tôi ăn cơm, con gái tôi cũng rất yêu quý Hoa. Con gái tôi gọi Hoa là mẹ, và con trai của Hoa cũng vậy.
Chồng tôi hiểu sự cô đơn và nỗi buồn của bạn nên cũng thường mời Hoa sang ăn cơm, đi chơi cùng vợ chồng tôi. Tôi với Hoa thân càng thêm thân, cô thường giúp tôi đón con, giúp tôi đi chợ trong lúc công việc của tôi bận rộn.
Nhiều khi vợ chồng tôi có những xích mích, chồng tôi muốn vợ bỏ bớt công việc để chăm sóc gia đình, chính Hoa là người an ủi, gàn gắn những cuộc chiến tranh lạnh của cả 2 người. Hoa cũng thường tâm sự, giúp tôi có cách ứng xử khéo léo hơn trong mọi chuyện. Và điều kỳ lạ hơn, Hoa còn hiểu tính cách, sở thích của chồng tôi hơn cả tôi nữa. Vừa thầm trách mình vô tâm, tôi vừa cảm ơn vì có một cô bạn tốt đến thế.
Cách đây khoảng 1 năm, khi tôi lên chức Trưởng phòng của công ty, công việc có phần bận rộn hơn trước, nên tôi nhờ hẳn Hoa thường đón con, đi chợ và chế biến sơ qua đồ ăn giúp tôi. Cô tận tình hơn khi nấu cơm và thường ở lại ăn cơm luôn với vợ chồng tôi. Tôi bàn với chồng muốn giới thiệu một anh chàng nào đó thật tốt cho bà mẹ đơn thân tốt bụng này.
Thời gian gần đây, tôi dù bận rộn nhưng cũng nhận ra chồng mình có nhiều biểu hiện khác lạ. Anh thường xuyên gọi điện, nhắn tin với một cô gái lạ, và nhiều lần mua những món đồ đắt tiền dành tặng cho phụ nữ. Nghi ngờ chồng có bồ, tôi có nói chuyện thẳng thắn thì nhận được sự khẳng định từ phía anh: Mua quà là việc nên làm cho đối tác nữ, em đừng suy diễn linh tinh. Anh đi làm cũng chỉ vì gia đình này, chẳng nhẽ 6 năm qua còn không đủ khẳng định điều đó?
Tôi im lặng và nghĩ: Phải chăng tôi đã quá đa nghi?.Nhưng sự suy diễn không được quá lâu khi tôi nhận được quyết định đi công tác Sài Gòn 1 tháng. Lo công việc gia đình không được chu toàn, tôi đưa Hoa chìa khóa, nhờ cô thường sang chăm con và nấu cơm cho chồng và con giùm tôi.
Ở Sài Gòn, tôi vẫn thường gọi điện về nhà hỏi han chồng và con gái. Khoảng thời gian đi xa này khiến nỗi nhớ nhà càng trở nên cồn cào hơn. Tôi nhớ chồng và cô con gái yêu khủng khiếp, tôi nhận ra, công việc đã chiếm của tôi quá nhiều thời gian, và từ bao giờ, tôi đã không còn là người phụ nữ vì gia đình nữa.
Chưa hết chuyến công tác, trong lòng nóng như có lửa đốt, tôi xin về sớm hơn dự kiến. Vì muốn dành cho hai bố con một sự bất ngờ, tôi chuẩn bị quà và bí mật về nhà.
Một ngày thứ 6 trong tuần nắng oi ả, tôi về nhà với niềm vui chồng và con gái sẽ bất ngờ với món quà của mẹ, tôi sẽ dành cả chiều để chuẩn bị cơm tối cho cả gia đình. Tôi nhẹ nhàng mở khóa cửa, nhà cửa khá gọn gàng, sạch sẽ, cô bạn tốt chắc thường xuyên sang dọn dẹp giùm. Bỏ hành lý xuống, tôi muốn đi tắm và nằm nghỉ một giấc. Đẩy cánh cửa phòng ngủ, tôi không khỏi sốc khi nhìn cảnh chồng đang ôm một người phụ nữ nằm ngủ. Dường như quá bất ngờ với sự có mặt đột ngột của tôi, cả hai vùng dậy, không nói được câu nào. Còn tôi, càng sốc hơn khi tình nhân đang nằm trên giường với chồng lại chính là cô bạn thân.
Tôi bỏ chạy, mặc lời giải thích của chồng và của Hoa. Những ngày sau đó, tôi dọn về nhà mẹ đẻ, mặc những cuộc điện thoại và tin nhắn hẹn gặp để nói cho rõ chuyện của hai con người phản bội tôi...
Than thở, uất hận, thù ghét, cảm thấy bị phản bội, oan ức, chỉ thấy mình là kẻ bị hại, nhưng cuộc sống không như là mơ, nó có thăng trầm, có những khúc mắc, có những rủi ro cần giải quyết khôn ngoan và có sự lưu tâm đầy đủ, nhất là chuyện vợ chồng, liệu cô vợ trong câu chuyện này hoàn toàn vô can trong sự việc trớ trêu này? Theo Soạn Giả thấy thì cô cũng có một phần lỗi, con người luôn mắc sai lầm, ta cố gắng tránh phạm phải, hạn chế các điều kiện dễ dẫn đến sai lầm hoặc khi sai cố gắng sửa chữa và rút kinh nghiệm, trong câu chuyện trên, dường như chính người vợ đã tạo điều kiện hoàn hảo cho cuộc ngoại tình của chồng mình và cô bạn thân, vô tình tạo hoàn cảnh bởi đôi chút sự vô tâm của cô.
Câu chuyện này có thể là thật, có thể chỉ là một hoàn cảnh được nghĩ ra để giả lập cho một bài học đáng lưu tâm và học hỏi trong việc gìn giữ hạnh phúc gia đình mà tờ Eva đã viết, hãy cùng suy ngẫm và có chút chuẩn bị cho bản thân nhé!
Bloger Soạn Giả
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét